Để đơn giản hóa mọi thứ, chúng ta thường miêu tả ai đó bằng một vài từ qua loa về ngoại hình như gầy béo, cao thấp hay nghề nghiệp như cô giáo tiếng Anh hay anh chủ quán cà phê. Thế nhưng, không phải cô giáo tiếng Anh hay anh chủ quán cà phê nào cũng giống nhau. Hơn ai hết chúng ta hiểu bên trong mình nhiều trăn trở hơn là cái chuyện mình làm để kiếm cơm. Bởi vì, nghề nghiệp vóc dáng hay hình thể của một con người đều có thể thay đổi. Chỉ có vài thứ là những giá trị tinh thần và hay những ước vọng thẳm sâu bên trong bọn mình là ít khác. Tôi tin mỗi cá nhân là một thế giới phức tạp, một thực thể rất đặc biệt, không trộn lẫn. Cậu cũng thế và tôi cũng thế.

Trong vài dòng giới thiệu này, tôi sẽ cố kể rành rọt cho cậu nghe, để cậu có chút hình dung ra tôi như thế nào.

Những năm cấp hai, cấp ba, tôi là một cô học sinh chuyên văn, rất yêu thích văn chương, nhưng cũng mê khoa học. Tôi thích đọc mấy quyển sách, kiểu một ngàn câu hỏi vì sao, abc. Vài đứa con gái và cả con trai trong lớp tự nhiên gọi tôi là chị, chắc có lẽ vì cái sự cứng đầu khó đỡ cộng với tâm hồn bà già trước tuổi của tôi. Tôi có thời gian nghiền nhạc Bức Tường. Nếu cậu không biết đó là ai, thì đó là một trong những ban nhạc Rock đời đầu của Việt Nam, từng truyền cảm hứng cho nhiều cô cậu thiếu niên thế hệ 8x và đầu 9x.

Những năm đầu hai mươi tuổi có lẽ là khoảng thời hoang mang nhất của tôi, một sự hòa trộn của lòng tự tin và quyết liệt ở một cô gái trẻ với sự hoài nghi về bản thân và sự yếu đuối của một tâm hồn non nớt trước những biến cố trong đời sống, những tan vỡ đầu đời trong tình yêu.

Thế rồi một ngày, sau khi ngồi ủ rũ một trận về chuyện công việc không xuôi, rồi yêu đương đổ vỡ, tôi quyết định là mình muốn xách ba lô đi du học. Đó là điểm khởi đầu cho một hành trình dài đi xa khỏi đất nước mình. Thời điểm đó tôi cũng không thể tưởng tượng được là mình sẽ đi xa và đi lâu đến thế. Tôi đã có cho mình một chuyến phiêu lưu hoàn hảo. Càng đi ra ngoài, kết thân với những người bạn đến từ nhiều nơi khác nhau, tôi càng trân trọng sự đa dạng của thế giới, sự đa dạng của tư duy.

Cuộc sống ở một nơi không quen là sự trộn lẫn những háo hức được khám phá với nỗi cô đơn thỉnh thoảng ập đến không báo trước. Càng đi xa, càng sống sâu sắc với đời sống ở một đất nước khác, tôi lại càng có nhu cầu được trở về là mình. Tôi nhìn đất nước mình và văn hóa của mình bằng một con mắt khác, thấu hiểu hơn và bớt bi quan hơn.

Đến đây cậu sẽ hỏi, gần xa mãi, thế nói chung là bà đang làm gì, ở đâu ?!?

Tôi tốt nghiệp kinh tế đại học Ngoại Thương sau đó theo học thạc sỹ kinh tế tại Singapore. Tôi sống ở Singapore vài năm rồi chuyển qua Thụy Sỹ.

Trong thời gian ở Sing, công việc của tôi là định giá doanh nghiệp và định giá tài sản trong các giao dịch mua bán doanh nghiệp. Hiện tại tôi đang làm về phân tích tài chính và kinh tế vĩ mô của thị trường châu Á cho mục đích đầu tư tài chính.

Công việc hàng ngày của tôi là quan sát và đánh giá tác động của các chuyển dịch kinh tế vĩ mô và các xu hướng mới nổi đến xã hội, môi trường kinh doanh và giá trị tương lai của các tài sản tài chính. Tôi là một trong những người viết bản tin tài chính châu Á hàng tuần cho tập đoàn nơi tôi làm việc.

Sở thích của tôi?

Tôi thích xê dịch. Đi đến những vùng đất mới làm cho tất cả các giác quan của tôi như được tắm gội trong một làn không khí mới. Tôi đi không vì mục đích đánh dấu trên bản đồ xem đã đi được những đâu, mà chủ yếu đi để tìm cảm giác tự do và thay đổi thực đơn cho giác quan*. Tôi thích chạy bộ, là một con mọt sách chính hiệu, thích mày mò học những kỹ năng mới.

Hy vọng cậu sẽ tìm thấy nhiều niềm vui khi đồng hành cùng tôi và Perspective Plus.


*quan niệm của nhà văn Nguyễn Tuân, một người cổ súy tích cực cho chủ nghĩa Xê dịch